Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Chậm đông



 

Chậm đông
                  

Đông đến rồi có phải không em?
Ngoài kia bỗng nhiên trời trở gió
Bấc ào ạt ùa qua khung cửa sổ
Và mùa đông như mới bắt đầu.

Lắng tình ta vào cõi thẳm sâu
Bao kỉ niệm nao lòng mình quá đỗi
Tiếng chim kêu vãn chiều lạc lối
Người bước đi sương lạnh giăng mờ.

Ngậm ngùi chi một thoáng lơ ngơ
Lang thang qua nốt trầm vô định
Sao ta lại ngỡ ngàng luýnh quýnh
Cầm tay nhau chẳng nói nên lời.

Đông đến rồi nỗi nhớ chơi vơi
Theo năm tháng nặng lòng xưa cũ
Con đường trơn sắc hoa vàng ủ rủ
Giấu mùa đông trong thảm cỏ xanh rì.

Ừ thì biết rằng ngày ấy em đi
Chẳng nhớ chi lời ước hẹn
Anh chờ đợi… và như nghèn nghẹn
Mà bóng em vẫn thăm thẳm mịt mờ.

Thời gian qua anh giá lạnh chơ vơ
Đếm tình yêu qua từng lá rụng
Hoa dã quì chậm đông héo úng
Nhận lấy mưa sa cánh mỏng ướt mềm.

Một mình anh vẫn thức thao đêm
Nhọc nhằn suy tư miền kí ức
Giấc mộng nào tiễn người đi rưng rức
Rồi nao lòng… đợi em!.
                             
.

Trờ về

Toi lai tro ve day..ve nghe bien hat cho mua xuan...nhung hat mua ri ra lam ai chanh long.toi ve ben bien nghe vi vu ..vi vut..... hang duong ....nghe con song vo ve em a ...toi ngam nhung vi sao le loi....nhung dau chan con in tren cat...bong trang mo  nhat...ngon gio vo tinh lam tan di tat ca..mua xuan tro ve roi u?
em tro ve tim dau chan cua ngay xua????????? con dau...thuyen da xa roi..

Gia vị

ta có thể chọn cho mình một người bạn,nhưng không thể chọn cho mình một người bố và một người mẹ và những đứa em....một gia đình ....ta có thể chọn cho mình một người bạn đời,,,một người yêu....và ta có thể chọn cho mình một cuột sống ,...và cuột sống nó sẽ là  một hành trình thăng trầm đi qua đời ta...tình yêu là gia vị ...là món ăn không thể thiếu trong mỗi chúng ta...hạnh phúc hay khổ đau..đó là gia vị...như một món ăn không thể thiếu trong mỗi ngày...ta đã nếm nhiều gia vị ấy ..như là thấm vào từng tĩnh mạch...nửa đắng cay, nửa chua chát.nửa mật ngọt.....
Hồ nước với chiếc cầu trên mặt nước bằng các tấm gỗ tròn. Một nơi mà các du khách rất thích chụp ảnh.

Lênh đênh

con sóng cứ mãi xô bờ..con ta là chiếc thuyền nhỏ cứ mãi lênh đênh..mặc cho gió bão ..mặc cho sương sa...ta vẫn lênh đênh một lần nữa ...nơi nào chẳng có bến bờ ..thế mà bến của ta còn ở nơi đâu đâu?,,ta mãi lênh đênh trên dòng xoáy của thời gian...con thuyền không bến đỗ....
nữa mảnh trăng treo ,nửa mảnh đời
lửng lơ dòng nước ,bóng chơi vơi
trăng non chênh chếch nơi đầu sóng
thi sĩ về đâu? giữa biển khơi...
hoàng hôn nhộm ánh chiều tà
bóng người in dấu giữa khơi xa
về đâu bến củ người xưa đã
theo chồng bỏ lại  một mình ta...?

Đợi

Dù là một giấc mơ vương
mà sao người trách con đường chưa thơ
dẫu rằng đợi chút tình hờ
xot xa duyên phận xin chờ ngay sau....

Cuộc gọi lúc 0 giừo

reng...reng...reng....một hồi chuông đổ dài làm tôi thức tỉnh.tôi với tay tìm cái máy ở đầu giường...tôi nghe máy nhưng chẳng nhìn ai gọi cho mình lúc này...allo... 
em hả?..xin lỗi vì anh đã gọi làm phiền em giờ này.
tôi không bực mình vì nghe cái giọng nói quen thuộc ấy...có lẽ đầu dây bên kia ai đó không ngủ được...hay phải thức khuya làm xong bản báo cáo...hay là vẫn thường xuyên mải mê với bao trò game? tôi nghỉ miên man... có lẽ ...người ta buồn ...và tôi lắng nghe ..nghe một câu chuyện nó vẫn thường xẩy ra..trong cuột sống này...định mệnh !Có lẽ cái khoảng trống mà không ai điền lấp là sự chia sẽ ....cũng không dễ gì trong tất cả người thân .người bạn chúng ta điều có thể trải lòng mình..và ai đấy một người .ta gặp trên một chuyến tàu,vô tình hay tất cả các cuột gặp dù chỉ một lần ..cũng trở thành ''tri kỉ''...
        ''giá như khoảng cách đừng xa
    cho ta được tới ...cho ta gần người....!''
những gì mà ta có được ,,cũng không phải là tất cả ...vì trong ta còn tìm thấy một cái gì quý giá của sự chân thành...

Khoảnh khắc thời gian

MỘNG!
Ngàn giấc chiêm bao cơn mộng trôi
Bao nhiêu yêu dấu đã xa rồi
Gìơ đây tóc trắng bay theo gió
Lặng lẽ một đời ,Mộng đơn côi!..........
thời gian vô tình quá...cứ miệt mài trôi đi...nhưng nỗi nhớ chất chồng thành chuỗi dài kỉ niệm...ta dừng lại một tí mà dòng đời vẫn cuồn cuộn trôi theo dòng chảy của thời gian.phải chăng quy luật của muôn đời là thế.. nó đi theo một vòng tròn của tự nhiên mà không bao giờ dứt ra được!! tình cờ! ta lại gặp nhau...ừh mà không phải là tình cờ ..có lẽ ta đã hẹn gì ở kiếp trước chăng?chắc là anh không tin điều uẩn khúc đó !tưởng chừng như không thể xoa dịu nỗi nhớ bằng tất cả công việc...đấy là những nỗi nhớ âm ỉ trong lòng đã chôn vùi theo thời gian!tưởng rằng ta đã chấp nhận!!!nó như con sóng chỉ cần một chút gió là cuồn cuộn  dâng tràn.nỗi nhớ cũng đi theo ta suốt cuột hành trình..rồi có một ngày ..hội ngộ...như đã ghép đươc mảnh vỡ ...và không gì ta tưởng ,,,nỗi nhớ vẫn xốn xang quay quắt trong lòng..theo từng con sóng !