Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Cuộc gọi lúc 0 giừo

reng...reng...reng....một hồi chuông đổ dài làm tôi thức tỉnh.tôi với tay tìm cái máy ở đầu giường...tôi nghe máy nhưng chẳng nhìn ai gọi cho mình lúc này...allo... 
em hả?..xin lỗi vì anh đã gọi làm phiền em giờ này.
tôi không bực mình vì nghe cái giọng nói quen thuộc ấy...có lẽ đầu dây bên kia ai đó không ngủ được...hay phải thức khuya làm xong bản báo cáo...hay là vẫn thường xuyên mải mê với bao trò game? tôi nghỉ miên man... có lẽ ...người ta buồn ...và tôi lắng nghe ..nghe một câu chuyện nó vẫn thường xẩy ra..trong cuột sống này...định mệnh !Có lẽ cái khoảng trống mà không ai điền lấp là sự chia sẽ ....cũng không dễ gì trong tất cả người thân .người bạn chúng ta điều có thể trải lòng mình..và ai đấy một người .ta gặp trên một chuyến tàu,vô tình hay tất cả các cuột gặp dù chỉ một lần ..cũng trở thành ''tri kỉ''...
        ''giá như khoảng cách đừng xa
    cho ta được tới ...cho ta gần người....!''
những gì mà ta có được ,,cũng không phải là tất cả ...vì trong ta còn tìm thấy một cái gì quý giá của sự chân thành...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét