MỘNG!
Ngàn giấc chiêm bao cơn mộng trôi
Bao nhiêu yêu dấu đã xa rồi
Gìơ đây tóc trắng bay theo gió
Lặng lẽ một đời ,Mộng đơn côi!..........
thời
gian vô tình quá...cứ miệt mài trôi đi...nhưng nỗi nhớ chất chồng thành
chuỗi dài kỉ niệm...ta dừng lại một tí mà dòng đời vẫn cuồn cuộn trôi
theo dòng chảy của thời gian.phải chăng quy luật của muôn đời là thế..
nó đi theo một vòng tròn của tự nhiên mà không bao giờ dứt ra được!!
tình cờ! ta lại gặp nhau...ừh mà không phải
là tình cờ ..có lẽ ta đã hẹn gì ở kiếp trước chăng?chắc là anh không
tin điều uẩn khúc đó !tưởng chừng như không thể xoa dịu nỗi nhớ bằng tất
cả công việc...đấy là những nỗi nhớ âm ỉ trong lòng đã chôn vùi theo
thời gian!tưởng rằng ta đã chấp nhận!!!nó như con sóng chỉ cần một chút
gió là cuồn cuộn dâng tràn.nỗi nhớ cũng đi theo ta suốt cuột hành
trình..rồi có một ngày ..hội ngộ...như đã ghép đươc mảnh vỡ ...và không
gì ta tưởng ,,,nỗi nhớ vẫn xốn xang quay quắt trong lòng..theo từng con
sóng !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét