Sương đêm gió bụi phủ mờ
Để hồn lữ khách bơ vơ lạc loài
Thân trai chinh chiến trải đầy
Du hồn lữ thứ lạc bầy nhạn rơi
Chia xa về phía hai nơi
Cánh buồm giăng lưới ngoài khơi vẫy vùng .
Núi cao xa cách nghìn trùng ,
Biết bao giờ gặp tương phùng một phen..
Tình anh như gió đông về
Để hồn thi sĩ mải mê đợi chờ
Dù rằng tan hợp câu thơ
Aí ân giây phút phủ mờ rêu phong .
cho ong Tám
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét